Những buổi chiều sau mưa, bầu trời không rực rỡ chói chang, chỉ còn lại làn không khí trong lành và giọt nước lấp lánh trên chiếc lá non. Cảnh vật bình dị ấy khiến ta nhận ra: Hạnh phúc đâu nhất thiết phải ồn ào hay lớn lao, đôi khi chỉ là sự tĩnh lặng rất đỗi giản đơn.

Thế nhưng, trong đời sống, con người lại thường mải miết đi tìm một “bầu trời khác”.
Ta nghĩ rằng, chỉ khi có thật nhiều tiền tài, danh vọng, hay thành công… thì mới có thể mỉm cười an yên. Ta chạy theo tương lai, tiếc nuối quá khứ, mà quên mất những phút giây hiện tại đang êm đềm trôi qua trong tầm tay.
Đức Phật từng dạy trong Kinh Tăng Chi Bộ:
📖 “Biết đủ là giàu, sống biết đủ là hạnh phúc.”
Câu dạy ấy nhắc ta rằng, sự đủ đầy không nằm ở chỗ ta có bao nhiêu, mà ở khả năng trân trọng những gì đang có.
Người biết đủ có thể chỉ dùng bữa cơm đơn sơ, nhưng lòng an nhiên như đang ở trong kho báu. Người biết đủ có thể chưa đạt hết ước mơ, nhưng vẫn vui trên từng bước đường đi.
Hạnh phúc không phải là một đích đến xa xôi. Nó hiện hữu trong hơi thở bình an, trong nụ cười thân thương, trong giây phút ta nhận ra mình còn có mặt giữa cuộc đời.
🌿 Vậy nên, thay vì mãi nhìn về những gì chưa có, hãy thử lắng lại, hít một hơi thật sâu, và mỉm cười với khoảnh khắc này.
Bởi có thể, bạn vốn đã hạnh phúc và giàu có hơn mình vẫn nghĩ.