Sóng vỗ vào bờ, từng cơn một, không ngừng nghỉ. Có khi êm đềm, nhẹ nhàng, có khi dữ dội, cuốn trôi cát trên bãi.
Sóng không trách móc bờ, không giận dữ vì đá chắn đường; nó cứ chảy, cứ vỗ, cứ tiến tới.
Lời nói xấu, lời đàm tiếu sau lưng cũng giống những con sóng ấy. Khi nghe được, lòng có thể chùng xuống, nóng giận nổi lên, muốn phản kháng hay tự bảo vệ. Nhưng cũng như bờ biển trước sóng, tâm hồn bạn có thể chọn bình thản đứng vững. Không nhận lấy lời cay nghiệt, không để chúng làm xáo trộn giá trị bên trong.

Bờ biển không dừng sóng. Nó uốn mình, nhẫn nại, nhưng vẫn giữ bản chất. Sóng vỗ, rồi rút đi, và bãi cát lại trở về yên bình.
Tâm hồn cũng vậy. Lời nói xấu không quyết định giá trị hay ánh sáng bên trong bạn. Chúng chỉ là phản chiếu tâm thức người nói – nỗi lo âu, ganh tị, vô minh hay bất an mà họ mang theo. Khi hiểu điều này, lòng không còn bị xé nát, chỉ còn bình yên và tự do.
Phật dạy: “Tham, sân, si là nguồn gốc khổ đau”(diễn ý theo tinh thần Phật Pháp).
Giận dữ hay tổn thương vì lời đàm tiếu là tự tạo thêm muộn phiền. Khi biết buông bỏ, tâm hồn tựa bờ biển trước sóng: vững vàng, rộng mở, và bình thản.
Không tranh cãi, không oán trách, không cố níu giữ. Giá trị nằm ở việc sống đúng với bản chất, gieo ánh sáng và lòng tốt vào đời, chứ không phải ở phản ứng với những lời nói xấu.
✅ Hãy sống như bờ biển trước sóng:
Nhẫn nại, bình tĩnh, biết buông bỏ, và vẫn giữ nguyên ánh sáng bên trong. Mỗi lời cay nghiệt đi qua, chỉ là nhạc nền cho tâm hồn thanh thản, như sóng rút đi rồi trời lại sáng.